Bạch Dược Quân thoáng hài lòng với sự thức thời này của Đường Lan Chi. Sau đó, ông ta cười ha hả, nhẹ nhàng nói: “Là thế này, mấy người vừa mới chuyển lên thủ đô, còn chưa quen thuộc với nơi này, đúng lúc trường chúng tôi có thông tin tuyển dụng, tôi muốn tới nói cho Hồng Mai biết, để cô ấy có thể ứng tuyển vào vị trí đó, tương lai có thể dạy ở trường chúng tôi!" Bạch Dược Quân đang giảng dạy ở Đại học Thanh Hoa, nhưng ông ta cũng chỉ mới nhờ quan hệ để chuyển lên đây mấy tháng trước. Trước kia Bạch Dược Quân giảng dạy ở đại học tỉnh, sau đó ông ta khơi thông các mối quan hệ, rồi chuyển cả nhà lên thủ đô.
Cố Vệ Cường quay sang nhìn về phía cô giáo Tôn, cô giáo Tôn lắc lắc đầu với Cố Vệ Cường. Thấy vậy, Cố Vệ Cường cũng tự có tính toán trong lòng: “Vợ tôi không cần!" Những lúc ở bên ngoài, cô giáo Tôn đều cho Cố Vệ Cường đủ mặt mũi.
Bản thân Bạch Dược Quân không ngờ miếng thịt đã dâng tới miệng còn có người chê, sắc mặt của ông ta dần trở nên khó coi, cau mày không vui nói: “Trường học mà tôi nói, không phải là nơi con chó con mèo nào cũng có thể vào được đâu, nơi đó là Đại học Thanh Hoa đấy!" Với những người như bọn họ, có thể trở về trường mình từng học giảng dạy là vinh quang rất lớn, chứ chưa kể đại học Thanh Hoa là một trong những trường đại học đứng đầu cả nước.
Lần này, cô giáo Tôn lên tiếng: “Không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau mưu sự nghiệp được!"
Trên thực tế, An An vẫn cảm thấy hơi tiếc nuối khi cô giáo Tôn từ chối lời mời đến giảng dạy ở đại học Thanh Hoa. Nhưng chỉ cần nghĩ đến người đứng giữa giới thiệu là Bạch Dược Quân, cô lại cảm thấy khó chịu như nuốt phải con ruồi, như vậy xem ra cô giáo Tôn từ chối cũng tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây