An An lại giống như không thấy được, cô chỉ vào một chiếc đồng hồ màu trắng dây bạc nói: “Chiếc này là đồng hồ radar, là đồng hồ Thụy Sĩ, bây giờ nội địa chúng ta vẫn chưa có bán, Hồng Kông thì có! Nói tới đây, An An dừng lại một chút, cười như không cười nìn chằm chằm Dung Ngọc Thanh: “Bạn học Dung, có muốn biết giá cả của chiếc đồng hồ radar này không?
Trên mặt Dung Ngọc Thanh lúc đỏ lúc trắng, cho dù Cố An An không nói giá ra, dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được, hàng hóa nội địa không có bán, phải lấy từ Hồng Kông, đừng nói tới món hàng, có lẽ ngay cả phí vận chuyển cũng đã đắt hơn chiếc đồng hồ trong tay cô ta rồi, nghĩ tới đây, cô ta hận không thể giấu chiếc đồng hồ trong lòng bàn tay đi.
Mọi người khi phạm sai lầm, đều phải trả giá đắt cho sai lầm của mình, An An cũng mặc kệ vẻ mặt của Dung Ngọc Thanh như thế nào, cô nhẹ nhàng bâng quơ nó: “Chiếc đồng hồ này, khi vừa đưa ra thị trường có giá là ba trăm chín mươi đồng!
Một câu này, không chỉ Dung Ngọc Thanh khó xử, ngay cả Bạch Uyển Uyển ở bên cạnh cũng ghen tị tới đỏ cả mắt, từ khi nào, cô chị gái ngu ngốc này cảu cô ta, thế mà lại có mấy thứ tốt như thế này, lại không chỉ có một chiếc đồng hồ, vừa ra tay đã là ba chiếc, nghĩ lại khi cô ta vào đại học, cũng muốn mua một chiếc đồng hồ nhãn hiệu Thượng Hải, năn nỉ mẹ một hồi lâu, Đường Lan Chi vẫn không muốn tiêu phí số tiền kia, thật sự là gia đình bình thường, thật đúng là không có mấy ai có thể gánh vác được hàng xa xỉ của con trẻ.
Đây cũng là lý do, đồng hồ của Dung Ngọc Thanh bị mất, lại có thể gây ồn ào tới như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây