“Chỉ là, các cô yên tâm, cho dù các cô có té xỉu trên mặt đất, tôi cũng sẽ không cõng các cô, dù sao thì, tôi ngại dơ! Trong ba người bọn họ, cũng chỉ có một mình sắc mặt của Lý Tiếu Tiếu là còn hơi tốt một chút, còn hai người Dung Ngọc Thanh và Bạch Bạch đều là trắng bệch, đặc biệt là Bạch Uyển Uyển, môi cũng đã tím.
Nói vậy, là di chứng từ lần đó ở huyện Thái Tùng, Bạch Uyển Uyển không nhìn thấ sắc mặt của mình, nhưng An An thì có thể nhìn thấy được, cô nở nụ cười châm chọc, nhưng cũng không chủ động nhắc nhở.
Chu Hoa Mỹ độc miệng từ trước tới nay, cho dù là nói chuyện với An An và Ni Cách Lạp Nhã, có đôi khi cũng nói khiến người ta sặc chết, càng khỏi phải nói là đối với ba cô gái mà cô ấy không thích.
Qủa nhiên, Lý Tiếu Tiếu là một bao thuốc nổ, ngay lập tức nổ tung, cô ta tức giận: “Chu Hoa Mỹ, cô nói ai dơ hả?
An An cười lạnh: “Ngu ngốc, như vậy mà cũng nghe không hiểu! Để tôi phiên dịch giùm cho các cô, nói hoa mỹ thì các cô giống như những con chuột cống hôi thối, tụ tập lại một chỗ, làm ra những chuyện đen tối!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây