Ni Cách Lạp Nhã vô cùng phấn khích, thậm chí cô ấy còn cười không khép được miệng lại: “An An, nếu thật sự phải đi lên núi, tớ sẽ săn thú cho cậu ăn!" Là con gái thảo nguyên, cô ấy không chỉ biết chăn nuôi gia súc, còn biết săn thú và cưỡi ngựa, đây đều là những hoạt động bọn họ được học từ nhỏ.
Nghe thấy Ni Cách Lạp Nhã nói sẽ săn thú cho mình ăn, An An hơi ngừng tay lại, sắc mặt cổ quái nói: “ Được! Đến lúc đó tớ được xem cậu đại triển thần uy rồi." Cô chỉ sợ Ni Cách Lạp Nhã còn chưa săn được con nào, mấy con mồi đã bị cô hù chết, vậy phải làm sao đây!
Ngô Tiểu Nhiễm giễu cợt nói: “Chúng ta đi huấn luyện quân sự chứ có phải đi chơi đâu, các cậu định đi du lịch đấy à? ?"
An An không thèm liếc nhìn Ngô Tiểu Nhiễm, im lặng xếp quần áo vào trong túi hành lý, nhìn kem chống nắng trong ngăn kéo, cô thoáng nở nụ cười dịu dàng, nhét kem chống nắng vào trong túi hành lý. Kem chống nắng này là mấy ngày trước Lục Diễn gửi từ Hồng Kông về cho cô, cô khẽ nói: “Đồ ngốc!" Chỉ là, dù cô nhanh tay thế nào, cũng vẫn bị Lý Tiếu Tiếu nhìn thấy, cô ta bỏ dở túi đồ của mình, đi tới chỗ của An An, nhìn vào trong túi của cô: “Cố An An, cái đó là kem chống nắng à?"
An An khép miệng túi lại, buộc chặt, khẽ ừ dáp lại rồi cúi đầu tiếp tục việc của mình, rõ ràng là không muốn nói tiếp chuyện này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây