Lục Diễn ngừng bước chân trong chốc lát, có khoảng khắc anh muốn ở lại, nhưng cũng chỉ là xung động trong khoảng khắc đó mà thôi, ngay sau đó bước chân của anh càng trở nên kiên định hơn.
An An kinh ngạc đứng yên tại chỗ, không biết phải làm thế nào.
"Cũng không còn sớm nữa, chúng ta đến trường thôi!" Một lúc lâu sau, thím Lý đẩy cửa đi vào nói.
Đáng lẽ Lục Diễn định đưa cô đi, nhưng giờ Lục Diễn có nhiệm vụ đột xuất, trong nhà cũng chỉ còn thím Lý và bác Lý. Nghe thấy những lời này của thím Lý, An An nâng cổ tay lên nhìn, cô ngẩn người lâu đến vậy sao? Cô nói: “Đi thôi!" Thấy An An hơi mất tập trung, thím Lý nhấc túi hành lý trên đất lên, khuyên nhủ nói: “ Tiểu thư An An, cháu đừng lo lắng cho Lục Diễn nữa, cậu ấy nhất định sẽ bình an."
An An ừ đáp lại: “Cháu biết!" Tuy nhiên, biết là một chuyện, cô lo lắng cho anh lại là một chuyện khác, cô khẽ thở dài. Lúc đi ra ngoài, cô nhìn thấy chú Trương quản gia nhà họ Lục đỗ xe ở trước cửa. Nhìn thấy An An đi ra, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của chú Trương nở nụ cười nói: “Tiểu thư, mau lên đây đi!" Xe đỗ ở cửa, chú Trương cũng đứng chờ ở cửa, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là Lục Diễn sắp xếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây