An An dẫn dắt nói: “Anh Diễn ơi, không chỉ ti vi, còn có quạt điện, tủ lạnh và các sản phẩm điện tử khác. Nếu có thời gian rảnh, anh cũng có thể đi xuống miền nam xem. Em nhớ ba em từng kể, hồi ba em vẫn còn lái xe tải đường dài, mỗi lần lái xe xuống miền nam, ông ấy đều thấy rất nhiều các sản phẩm điện tử!" Dừng lại trong chốc lát, cô nói tiếp: “Chiếc đồng hồ điện tử của em và Đông Đông cũng là mua ở miền nam đấy. Lúc ba em mới cho bọn em, các bạn nhỏ đều hâm mộ bọn em muốn chết đi được, lúc đó cửa hàng bách hóa ở huyện Thái Tùng còn chưa bán đâu! Bọn em phải đeo được một thời gian, cửa hàng bách hóa huyện Thái Tùng mới chậm rãi bày bán, nhưng giá đắt lắm!"
An An thầm tặc lưỡi, cô nhớ lúc ba già nhà mình đi miền nam mang về, nói là ba đồng hai chiếc, đó đã là cái giá cao ngất ngưởng ở thời điểm đó, không ngờ sau đó cửa hàng bách hóa huyện Thái Tùng lại bán với giá hơn mười đồng một chiếc, có thể thấy bọn họ lãi rất cao.
Hai người bọn họ đi vào trong con ngõ hẻm có bậc thang đá xanh, Lục Diễn không nói câu nào, An An cũng chỉ lẳng lặng đi theo bên cạnh anh. Một lúc lâu sau, Lục Diễn cũng đã tiêu hóa hết lượng thông tin mình vừa thu nhận được, không những vậy, những lời An An nói như mở ra cho Lục Diễn một con đường mới, khiến Lục Diễn thông suốt rất nhiều chuyện.
Anh cũng mặc kệ mình đang ở trên đường, bế bổng An An lên, hôn lên trán cô, phát ra tiếng cười trầm thấp, nhẹ nhàng nói: “Em đúng là ngôi sao may mắn của anh!"
Bất thình lình bị nhấc bổng lên, dọa An An sợ hết hồn, cô vô thức vòng tay lên ôm lấy cổ của Lục Diễn, vùi đầu vào trên hõm cổ của anh, trách anh: “Dọa chết người!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây