Bọn họ một tay giao tiền một tay giao nhà, sau khi nhận tiền xong, giáo sư La cũng không ở lại căn nhà đó quá lâu, dẫn theo bạn già xách túi đi đổi vé máy bay. Bọn họ quyết định đi luôn trong ngày, căn nhà cũng trở nên trống rỗng.
Sau khi giáo sư La rời đi, An An nhìn căn tứ hợp viện này, kiêu ngạo vỗ ngực với Lục Diễn, mi mắt cong cong tràn đầy ý cười: "Anh Diễn! Em có nhà ở thủ đô rồi!" Cô hiểu rõ hơn ai hết, muốn ổn định cuộc sống ở thủ đô là điều rất khó. Lúc trước, ba Cố và mẹ Cố phải làm việc chăm chỉ và cực kỳ nỗ lực trong nhiều năm mới có thể đứng vững gót chân ở thủ đô. Còn cô bây giờ, đã mua được tứ hợp viện từ sớm, chờ tới khi mấy người Cố Vệ Cường tới đây, gia đình bọn họ cũng có thể an cư ở đây. An An cảm thấy, mình thật là lợi hại!
Càng nghĩ càng cảm thấy tự hào! Cuối cùng cô cũng có thể an cư ở gốc hoàng thành này, cô quả là trâu bò.
Thấy An An vui vẻ như vậy, Lục Diễn mỉm cười cọ cọ chóp mũi của An An: “Em thích căn nhà này đến vậy cơ à? ?"
An An ừ đáp lại, cô gật đầu thật mạnh, chun chun mũi nói: “Đúng vậy! Đây là nhà em tự bỏ tiền ra mua đấy!" Cũng chỉ có người trong cuộc mới có thể cảm nhận được cái cảm giác thành tựu đó. Nói tới đây, cô nghiêm túc nói: “Anh Diễn, nếu có dư dả tiền, anh cũng có thể mua loại tứ hợp viện này!" Mấy chữ mua đất bị An An đặt ở trên đầu lưỡi, nhưng cuối cùng cô lại nuốt trở vào, không dám nói nhiều. Lục Diễn quá thông minh, cô lo mình nói nhiều, sẽ sai nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây