Gương mặt Lục Diễn lạnh lẽo, không vui: “Con không có em gái, cũng không cần em gái!
An An nghe nói như thế, lập tức vui rạo rực, tóm lại còn biết đừng quá mất mặt, cô kinh ngạc: “Ồ! Hóa ra anh không có em gái nha! Vậy cô này là???, thanh âm của cô không lớn không nhỏ, nhưng cũng đủ để mấy người bên trong nhà nghe được, thím giúp việc bên cạnh, hận không thể chui đầu vào khe hở, che lỗ tai, bọn họ cũng không nghe được cái gì, đây là chuyện của chủ nhân.
Chân trước bị con trai nhà mình vả mặt, chân sau đã bị con nhóc lỗ mãng không biết chui ra từ đâu cười nhạo, sắc mặt Dư Nhã Cầm khó coi: “Tiểu Diễn, nhà chúng ta không phải nơi chó mèo có thể vào!
Bà ấy thốt ra lời này, nụ cười trên mặt An An dần thu lại: “Anh Diễn, nếu người ta không chào đón em, bây giờ em sẽ đi!, nói xong, thì xoay người rời đi, trước khi cô tới đã biết Lục gia không dễ tiến vào, lại không ngờ tình cảnh như thế, nhớ đến trước đó cô còn lo lắng như thế, cô lo lắng cái búa á!
Đáng tiếc cây nhân sâm trăm năm của cô, không được! An An thầm nghĩ, lúc đi phải mang cây nhân sâm đi chứ! Không thể để cho mẹ chồng cổ hủ này được lợi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây