Sau khi Lục Diễn nói rõ ý đồ đến, cô giáo Tôn ngược lại không phản đối, Cố Vệ Cường lại theo bản nặng liếc mắt nhìn Khương Khương, không biết từ khi nào, hai người bọn họ đạt đến trình độ nhất trí, lúc đối đãi Lục Diễn, thiếu điều phòng sói, Cố Vệ Cường là người từng trải, đương nhiên liếc mắt thì hiểu tại sao cái miệng nhỏ nhắn đỏ au của An An lại sưng lên, cái này cho thấy rõ là bị đồ con rùa chiếm tiện nghi.
Sắc mặt của Khương Khương có hơi đen, bình tĩnh nhìn chằm chằm Lục Diễn, cậu bé từng trốn sau lưng An An, sợ hãi gọi chị ơi, đã hoàn toàn trưởng thành, bây giờ, vóc người Khương Khương còn cao hơn An An nửa cái đầu, cậu bé lẳng lặng đứng ở đó, giống như cây tùng xanh cao ngất, cứ như vậy vì An An chống lên một mảnh trời đất.
Sau một lúc lâu, cậu bé mới mở miệng: “Chị, chị ở Kinh Thành chờ em, đến lúc đó em và ông nội Lang cùng đi Kinh Thành!, Khương Khương sắp lên trung học cơ sở, theo dự tính, đến lúc đó cậu bé và Đông Đông hai người cũng sẽ đi Kinh Thành, chẳng qua chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi.
Khương Khương thốt ra lời này, sắc mặt của Lục Diễn trong chớp mắt đen lại, con ngươi của anh u ám: “Tốt lắm, chị em đi trước quen đường quen lối, đến lúc đó chúng anh làm người dẫn đường cho em!, ngụ ý bên trong là đang lấy le, bây giờ em vẫn chưa tới đây đấy! Đợi sau này tới rồi hãy nói.
Khương Khương đương nhiên nghe rõ, cậu bé mím môi, ngũ quan đẹp đẽ nhăn thành một cục, cậu bé nhìn về phía Cố Vệ Cường: “Ba, khi nào ba thuyên chuyển công tác??
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây