Nhắc tới cũng khéo, khi An An biết tin này, lập tức lén dặn dò với Trương Tiểu Ngũ, bảo anh ấy giúp nghe ngóng tình hình trong nhà tay cờ bạc, lại không ngờ, Trương Tiểu Ngũ mới đi ra, gặp Hoàng Trí Dũng đang bị người ta đánh, hơn nữa phía sau anh ta còn có mấy người theo sòng bạc, rõ ràng là thua bạc, đang đòi nợ!
Hoàng Trí Dũng nước mắt nước mũi ôm đùi Hồ Viên Triêu, khóc lóc kể lể: “Ba, ba! Ba mau cứu con với! Nếu không con gái ba sẽ phải ở góa đấy!, An An thấy một màn như vậy, không thể không nói, Hoàng Trí Dũng này tới rất đúng lúc.
Hồ Viên Triêu chau mày, giống như bị người ta tát một cái trước mặt mọi người, nóng rát, ông ta đạp một đạp ra: “Cút! Ai là ba của cậu? Đừng nhận thân thích bậy bạ!
Lần này, đại ca dẫn đầu đi đòi nợ cũng không bỏ qua, anh ta chỉ mặc một chiếc ba lỗ, cánh tay để trần, lộ ra bắp thịt rắn chắc, anh ta tiến lên, đi tới trước mặt Hồ Viên Triêu, mặc dù là nói với Hoàng Trí Dũng, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Hồ Viên Triêu: “Cậu cũng đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt tôi, không phải đã nói, xưởng trưởng xưởng dệt là ba vợ cậu sao?? Cậu nợ tám trăm tệ, ba vợ cậu trả giúp cậu, nói cách khác..., đại ca dẫn đầu, trực tiếp lấy cây rìu đeo ở hông ra.
Cây rìu sáng loáng, Hoàng Trí Dũng sợ run rẩy, cũng không quan tâm cơ thể còn đau hay không, vội ôm bắp đùi Hồ Viên Triêu: “Ba! Ít hôm trước ba đã đi nhà của con nói xong, em gái con gả cho con trai đần của ba, con cưới con gái út nhà ba, ba cũng không thể chối chứ! Nếu con xảy ra chuyện gì, con gái ba phải ở góa đấy!, đều nói con bạc đánh bạc đỏ mắt, không bằng súc sinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây