Nghe nói như thế, trên mặt An An hiện lên tia trầm tư: “Tôi có thể khẳng định người đứng sau chợ đen chính là ba cậu, trên tay ba cậu chắc chắn có sổ sách, chính là sổ sách thật, nếu cậu có thể lấy được sổ sách, đối với chúng ta rất có lợi!, đây chỉ một trong số đó, mà cô sẽ thả con cá thứ hai ra, rồi nhìn Hồ Viên Triêu có mắc câu hay không.
Hồ Tiểu Họa lẩm bẩm: “Sổ sách??, cô ấy nhớ kỹ lại, bình thường ba mình có chỗ gì bất thường, hàng ngày ba sẽ một mình vào thư phòng, hơn nữa đi vào chính là nửa ngày, thư phòng là cấm địa của tất cả mọi người nhà bọn cô ấy, bao gồm mẹ của cô ấy cũng không thể vào chỗ này.
An An thấy Hồ Tiểu Họa như có điều suy nghĩ, cũng không quấy rầy cô ấy.
Mà tìm bộ quần áo của mình đưa cho Hồ Tiểu Họa: “Cậu vào nhà, thay quần áo đi!, Hồ Tiểu Họa cực kỳ chật vật, quần áo trên mình đã bẩn không ra hình dạng, hơn nữa chỗ quần còn bị móc rách một mảng lớn, lộ ra bắp chân trắng như tuyết, đây không phải là kiểu thợ may cố ý làm như vậy, thấy rõ là lúc chạy trốn từ chỗ nào ra, hoảng loạn vội vàng, không cẩn thận móc chỗ nào đó.
Hồ Tiểu Họa bất lực, cô ấy cúi đầu, thanh âm như muỗi: “Cảm ơn An An!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây