Nhìn lực lượng động viên này đi, thật sự khích lệ khiến cho các học sinh xung quanh đều giống như tiêm máu gà, mỗi người đều muốn thi đại học, còn là loại cho dù là ai cũng không thể ngăn cản kia.
Cô giáo Tôn bật cười, bà ấy trực tiếp đi vào quỹ đạo, từng câu hỏi, tách ra phân tích, giảng cực kỳ cẩn thận, ngay cả những học sinh bình thường không thích nghe giảng, lúc này cũng tập trung tinh thần, mặc dù ôm Phật(*) có hơi trễ, nhưng đến gần cuối cùng vẫn phải đánh cược, Phật thì vẫn nên ôm một chút, biết đâu lại ôm được thì sao!
(*) Biểu hiện của niềm tin.
Nếu bọn họ thi đậu đại học, vậy khỏi phải nói nở mày nở mặt biết nhường nào.
Đây cũng là kết quả mà cô giáo Tôn rất hài lòng nhìn thấy, chỉ là khi chú ý tới Hoàng Trân Trân không ngừng mất tập trung, bà ấy hơi nhăn lông mày, giống như không có chuyện gì liếc mắt nhìn Hoàng Trân Trân một cái, ý vị sâu xa: “Tầm quan trọng của bài thi lần này, hẳn là các em cũng biết, cũng không nên vì nhỏ mà mất lớn. Bà ấy là một giáo viên, là một cô giáo trong lòng chỉ có học sinh, lương tri của bà ấy nói với bà ấy, không thể làm ra được loại chuyện làm khó dễ học sinh kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây