Lục Diễn giơ tay lên nhìn đồng hồ: “Một tiếng rưỡi! Nói xong, bèn mở cửa xe muốn kéo An An xuống, có lẽ là vì vừa mới tỉnh ngủ, An An vẫn chưa tỉnh táo hẳn, đôi mắt ướt át mang theo chút buồn ngủ, sau khi cô nhảy xuống xe, không ngừng ngáp: “Anh Diễn, anh nên gọi em sớm hơn chứ!
Khi bọn họ xuất phát, mặt trời vẫn còn treo trên cao, bây giờ mặt trời đã lặn xuống nhiều rồi, mùa đông trời tối sớm, như vậy xem ra, nói không chừng bọn họ ăn cơm xong trở về, đến nhà cũng đã là nửa đêm rồi.
Lục Diễn đóng cửa xe xong, rất tự giác nắm tay An An: “Em nên ngủ nhiều một chút, tránh cho không có tinh thần, cũng không thiếu chút thời gian này! An An không biết, dáng vẻ lúc mới tỉnh ngủ của cô đáng yêu đến nhường nào, Lục Diễn xoa đầu tóc xù của An An, có chút yêu thích không nỡ buông tay.
Trương Tiểu Ngũ đứng ở bên cạnh bờ ruộng, từ xa đã nhìn thấy đội trưởng của mình đưa một cô gái trẻ tới, anh ấy nhảy lên vẫy vẫy tay: “Đội trưởng! Bên này!
An An có chút không nỡ nhìn thẳng, Trương Tiểu Ngũ ngốc nghếch, một chàng trai trẻ tuổi mạnh mẽ, đứng ở trên bờ ruộng, nhảy dựng lên vẫy vẫy tay, dáng vẻ này, cũng thật là sinh động nha!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây