An An vừa dứt lời, Tiền Hồng Anh đã đỏ bừng mặt lên, giống như bị người đạp vào chân: “Ai cần cô quản!" An An nói không sai, mẹ cô ta rời đi sớm, đúng là không có ai dạy cô ta cách làm người.
An An miệt thị nói: “Nếu mẹ cô đã không dạy cô cách làm người, vậy hôm nay tôi sẽ thay mặt mẹ cô dạy dỗ cô!" Nói xong, cô cất bước đi tới, vung tay trái lên, tiếng "Bốp" vang lên, không gian nhất thời rơi vào trong trạng thái tĩnh lặng.
Không ai ngờ, người ngoan ngoãn nhất, không bao giờ gây chuyện như Cố An An lại đánh người. Nhưng cũng có người hậu tri hậu giác nhớ ra, ngày xưa Cố An An từng bị gọi là bá vương Cố, còn đánh nhau thắng cả nam sinh. Chỉ là, chuyện này đã qua rất lâu rồi, hiện tại An An cũng giữ hình tượng con ngoan trò giỏi, nên bọn họ đều quên mất chuyện này.
Tiền Hồng Anh bị cái tát bất ngờ làm cho loạng choạng đứng không vững, người bước lui về phía sau mấy bước, cô ta giơ tay lên che một bên mặt nóng hừng hực, không thể tin nổi nói: “Cô dám đánh tôi?" An An lạnh lùng nói: “Còn mắng nữa không? ?"
Tiền Hồng Anh là công chúa nhỏ trong nhà, muốn gió có gió muốn mưa có mưa, chưa từng phải chịu ấm ức như thế này bao giờ. Cô ta hét ầm lên, càng mắng càng ác: “Hồ ly tinh lẳng lơ, hồ ly tinh thối tha!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây