Rõ ràng là xấu xí muốn chết đi được, lại cố tình nói mình đẹp hơn chị bọn họ, đúng là không biết xấu hổ!
An An không hiểu, cô không biết con gái lão Tiền, tại sao chuyện này lại có liên quan đến Tiền Hồng Anh! Nhưng nếu hai đứa trẻ đã nói ra chuyện này, vậy đây đã không còn là chuyện nhỏ nữa. Cô nhớ mấy ngày trước hai đứa trẻ cũng trở về nhà với bộ dạng bẩn thỉu, hỏi: “Mấy ngày trước các em cũng đánh nhau với bọn họ à? ?"
Đông Đông cứng đờ người lại, không ngờ chị còn tính toán cả chuyện mấy ngày trước vào. Cậu ấy đành chấp nhận gật đầu nói: “Vâng ạ! Nhưng hôm đó bọn họ không chửi chị, mà chửi chị Bán Hạ!"
An An sửng sốt hỏi: “Mắng Bán Hạ cái gì?" Sao tự dưng lại kéo theo cả Bán Hạ thế này, An An càng ngày càng thắc mắc.
"Mắng..." Đông Đông còn nhỏ, không tiện nói ra những lời đó, nhưng cẩn thận ngẫm lại, cậu ấy vẫn học được, diễn tả đúng dáng vẻ lúc mắng người của Tiền Hồng Anh. Cậu ấy bóp giọng, eo éo giọng nói: “ Cố Bán Hạ còn nhỏ mà đã như con hồ ly tinh vậy, suốt ngày lắc lư bám lấy thầy giáo Chân, có lần tớ còn thấy Cố Bán Hạ nắm tay thầy giáo Chân, đúng là không biết xấu hổ!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây