Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của An An, Khương Khương lại tháo giày phải ra, cũng lặp lại động tác vừa nãy, lắc lắc giày, nhưng thứ rơi ra từ chiếc giày bên phải đều là những tờ tiền mệnh giá lớn, trong đó còn có vài tờ đại đoàn kết!
An An giật giật khóe miệng, nhìn sơ qua đống này, có thể thấy cậu nhóc Khương Khương tiết kiệm được khá nhiều tiền, ít nhất cũng phải được mấy chục đồng. Số tiền này không là gì với An An, nhưng đừng quên Khương Khương vẫn chỉ là trẻ con, mà nhà bọn họ quản lý tiền bạc rất nghiêm.
Bọn họ hầu như không cho Đông Đông và Khương Khương tiền tiêu vặt, cơm nước đều ăn ở nhà, sách vở đồ dùng học tập đều do cô giáo Tôn chuẩn bị, thậm chí rất nhiều món đồ ăn vặt ở nhà cũng do Cố Vệ Cường mua về. Về phần quần áo giày dép, lại càng không cần Đông Đông và Khương Khương phải bận tâm. Vì vậy, bọn họ hầu như không cần dùng gì đến tiền!
An An dám khẳng định, cả ba già và cô giáo Tôn đều sẽ không cho Khương Khương, nhưng Khương Khương ấy đâu ra nhiều tiền thế này.
Không chờ An An lên tiếng hỏi, Khương Khương đã chủ động giải thích: “Tiền này đều là do em làm bài tập giúp người khác kiếm được!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây