Nếu bà Ngô xảy ra chuyện gì, lão Tiền và Tào Chính Thăng sẽ trở thành nghi phạm số một.
Chỉ là, có lẽ người khổ sở nhất trong chuyện này là Ngô Hữu Căn, công việc của ông ta vốn đã không như ý, giờ lại gặp phải chuyện này, vậy đừng nói đến chuyện thăng chức, có khi đợt tinh giản biên chế lần sau sẽ có tên ông ta. Nếu xui xẻo hơn, ông ta sẽ phải thu dọn hành lý rời khỏi khu tập thể văn phòng chính phủ này, trở về quê, đó mới gọi là xui xẻo càng thêm xui xẻo.
Tào Chính Thăng bị An An ấn quỳ dưới đất không thể cử động, nghe thấy bà Ngô chửi rủa mình cũng thách mình thề, đối phương hoảng hốt nhìn về phía lão Tiền nhờ giúp đỡ. Chỉ là, nhìn Tào Chính Thăng lúc này không dễ nhìn cho lắm. Ông ta vừa bị lão Tiền cho cái tát, giờ mặt sưng húp cả lên, lúc cầu cứu chỉ có thể ngẹo miệng, liếc mắt nhìn, nhìn cực kỳ chật vật.
Lão Tiền hiện cũng đang ở thế cưỡi hổ khó xuống, trong lòng cũng không khỏi hối hận, tại sao lúc trước mình lại chọn người không dễ khống chế như bà Ngô, quan trọng nhất là bà cụ chết bầm này có cả bụng ý nghĩ xấu. Bà ta không cần mặt mũi, nhưng ông ta cần!
Trong lúc lão Tiền đang rơi vào tình thế khó xử không biết phải làm thế nào, một người đàn ông mập mạp chạy từ bên ngoài tới, người đàn ông kia thở hồng hộc đi về phía bọn họ, đối phương chính là Ngô Hữu Căn. Vừa nãy ông ta được lão Tiền hẹn ra ngoài có việc, nhưng lúc trở về, lão Tiền lấy cớ là hơi khó chịu trong người, để ông ta ở lại quán trà, còn mình đi về trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây