An An nghiêng đầu, giơ lỗ tai lên, cười khanh khách nói, “A lô, a lô, bạn học Cố Bán Hạ, tám trăm dặm quá xa, có vẻ tín hiệu điện thoại không thu được rồi!
Bày trò một phen, ba cô gái ôm bụng, cười không ngừng.
Những người đi đường chung quanh, vốn lúc tới chia ly cũng là không nỡ, không biết vì sao, khi nhìn thấy ba cô thiếu nữ dạt dào thanh xuân kia, trên mặt mang theo nụ cười xán lạn, một chút hậm hực cũng theo đó tiêu tan, không khỏi cảm thán, “Tuổi trẻ thật là tốt mà! Tùy ý cười, tùy ý khóc, ở nhà ga rộn ràng nhốn nháo, nhìn nhau cười, loại ăn ý kia càng khiến người ta sinh ra vài phần hâm mộ.
…
Sau khi rời khỏi nhà ga, An An bè trở về khu tập thể, hiếm khi, chỉ mới đứng ở bên ngoài khu tập thể thôi! Đã nghe thấy bên trong khu tập thể một trận ồn ào rất lớn, An An tò mò, cô nghiêng đầu nhìn thoáng qua chiếc ô tô nhỏ cách đó không xa, cô hơi ngẩn ra, đây không phải là xe của anh Diễn sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây