Mà sau này chắc chắn An An sẽ rời khỏi huyện Thái Tùng, có lẽ nhiều năm về sau, bọn họ đều sẽ tan rã đi muôn nơi, mỗi người một phương, lại lần nữa gặp lại nhau, đã là những bà cụ tóc trắng xóa.
Bán Hạ có chút cảm thương, cô ấy nắm tay An An, lại nắm tay Hồ Tiểu Họa bỏ lên trên, cuối cùng lại bỏ tay của cô ấy lên trên cùng, trên mặt cô ấy mang theo nụ cười, trong mắt lại là không nỡ nồng đậm, “An An, Tiểu Họa, hai cậu sẽ không rời bỏ tớ chứ! Đúng là cô gái tuổi thanh xuân, sợ nhất chính là chia ly, cũng lo lắng sẽ chia ly, cô ấy sợ một khi chia ly, cả đời này, có lẽ cũng không có cơ hội gặp lại lần nữa.
An An nắm chặt tay, móng tay chạm vào khớp xương trắng nõn có hơi ngứa, cô gãi tay Hồ Tiểu Họa ở bên dưới, lại chạm lên tay Bán Hạ ở phía trên, mặt cười như hoa sen, “Sẽ không đâu! Cho dù sau này có chia ly, chúng ta cũng sẽ gặp lại ở huyện Thái Tùng này. Dừng một chút, như là nói với bản thân, cũng như đang nói với Hồ Tiểu Họa và Bán Hạ, giọng nói của cô nhẹ nhàng, “Hai cậu yên tâm, nếu sau này có thời gian Trình Trình nhất định sẽ trở lại huyện Thái Tùng, bởi vì nơi này là nhà của cậu ấy, nơi này có nhiều bạn bè quan tâm cậu ấy, nhớ thương cậu ấy, yêu quý cậu ấy như vậy mà.
Cũng giống như nếu sau này cô rời đi huyện Thái Tùng, cũng nhất định sẽ trở về, nơi này là trạm dừng chân đầu tiên của An An từ sau khi cô từ đời sau đi đến thời đại này, chứa đựng quá nhiều hồi ức.
Từ một gia đình lớn ở thôn Cố gia, đến sau lại chi còn ba người là cô, ba và Đông Đông sống nương tựa vào nhau, rồi đến Khương Khương được nhặt về, còn có cô giáo Tôn, bà nội gia nhập sau này, bọn họ vất vả lắm mới hợp lại làm một gia đình, chính là ở nơi huyện Thái Tùng này, cô có một gia đình mới ấm áp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây