“Cháu tới thắp nhang cho mẹ!, người đã mất, cậu ta tới thắp nhang có ích gì?
Lý Tĩnh Dược giơ tay lên cao, lại buông xuống, anh ấy nghiến răng nghiến lợi: “Chút! Cháu không xứng!
Nghe thấy cậu út chửi mình, Nhị Bảo lập tức ngẩng đầu, có hơi không phục, nhanh chóng nói rằng: “Không ai xứng hơn cháu, cháu là con trai mẹ cháu!
Từ Trình Trình đi từ trong nhà ra ngoài, nghe được Nhị Bảo nói, giận đến bật cười: “Em là con trai của mẹ?? Trước khi mẹ mất muốn gặp em một lần khi đó em ở đâu? Khi nhà chúng ta gặp chuyện không may, em ở đâu?, cô ấy nhìn chằm chằm Nhị Bảo, ngày xưa Từ Trình Trình yêu thương đứa em trai này bao nhiêu, thì hôm nay chỉ có hận đứa em trai này bấy nhiêu, cô ấy gằn từng chữ: “Từ Nhị Bảo, em không sợ mẹ hóa thành quỷ hồn tới tìm em sao?
Từ Nhị Bảo dù sao cũng vẫn còn con nít, tuổi tác không chênh lệch nhiều với Khương Khương, nghe thấy lời chị mình nói, mẹ cậu ta muốn hóa thành quỷ hồn tới tìm cậu ta, lúc này sợ để giật mình, thịt trên mặt cũng run run, cứng cổ, lý sự: “Sẽ không! Mẹ thương em nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây