Nhưng An An tốt hơn Từ Trình Trình một điểm đó chính là, cô biết ba Cố và mẹ Cố ở bên thế giới kia rất tốt, mà Lý Tĩnh Anh lại hoàn toàn biến mất ở thế giới này, còn là kiểu hoàn toàn biến mất, sau này vô số ngày lẫn đêm, Từ Trình Trình chỉ có thể một mình liếm vết thương.
An An không biết phải an ủi Từ Trình Trình thế nào, cô dang cánh tay, nhón chân lên, ôm chặt Từ Trình Trình, cô thì thào: “Sẽ ổn, tất cả đều sẽ ổn thôi., trong sự luyến tiếc và thống khổ, thời gian trôi đi là liều thuốc chữa lành vết thương.
Cô chính là ví dụ tốt nhất, hiện giờ khi nhắc tới ba Cố và mẹ Cố, cô sẽ không động một chút là nước mắt rơi đầy mặt nữa.
Từ Trình Trình vô thức ôm An An, không nói lời nào, chỉ là yên lặng khóc, thực ra đã mấy ngày cô ấy không chảy nước mắt, bao gồm khoảnh khắc mẹ cô ấy ra đi, đôi mắt cô ấy khô khóc, nhưng không có một giọt nước mắt.
Có đôi khi, có thể khóc ra thống khổ mới may mắn, chỉ sợ loại đau đớn đến mức tận cùng, khóc cũng không có nước mắt, đó là nuốt ngược nước mắt ở ngoài vào trong bụng, tư vị trong đó, chỉ có người từng trải mới biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây