Lý Tĩnh Anh đây là muốn gặp mặt con trai, lúc này mới kiên cường chống đỡ đến bây giờ, chỉ là cô ấy khổ sở ở bệnh viện, con trai út ở nhà cũ Từ gia lại giống như tiểu bá vương, mỗi ngày trêu mèo chọc chó, khỏi phải nói sống vui vẻ bao nhiêu.
Về phần mẹ bệnh nguy kịch, và chị gái có gặp khó khăn hay không, đã sớm bị cậu ta quên đến chín tầng mây.
An An và Hồ Tiểu Họa liếc mắt nhìn nhau, Hồ Tiểu Họa lập tức hiểu, giải thích: “Nội tôi trước đây cũng là tình huống này, đưa đến bệnh viên mấy ngày, bác sĩ cũng nói là kỳ tích, sau đó khi chú út tôi tới, chẳng qua nói đôi câu với nội tôi, nội tôi lập tức nhắm mắt., sở dĩ cô ấy có thể nhớ rõ như vậy, là bởi vì nhà bọn họ chỉ có một mình cô ấy mỗi ngày đều trông giữ ở bệnh viện, thay mặt cho một nhà, chăm sóc bà cụ ngã bệnh, tận hiếu cuối cùng.
Về phần Hồ Viên Triêu, mỗi ngày bận rộn đến chân không chạm đất, cầm lấy tiền, ngay cả mẹ ngã bệnh cũng bất chấp đi, về phần mẹ Hồ Tiểu Họa, càng không thể, cô ấy sinh ra đứa con trai ngốc, còn lại là con gái, không biết bị mẹ chồng cô ta đâm xương sống bao nhiêu lần, cô ta hận không thể cắn chết bà già kia, bây giờ bà cụ nằm vật xuống giương đi tới thời khắc cuối cùng của sinh mạng, cô ta sao bằng lòng đi chăm sóc bà già sắp chết này.
Về phần mấy đứa nhỏ khác trong nhà bọn họ, không ai thân thiết với bà cụ, người ra tiền người ra sức chăm sóc, tất nhiên rơi vào người Hồ Tiểu Họa trầm lặng, hướng nội nhát gan.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây