“Anh có việc nên phải đến trước, không chờ em để đi cùng được. Thứ bảy anh sẽ nhờ Cẩm Chi cho người đến đón em, bay sớm đến London, buổi chiều có buổi đấu giá, buổi tối mới là tiệc.” Tô Cảnh nói sơ qua về lịch trình.
“Vâng.” Tô Mạt ghi nhớ.
Gọi điện xong, Tô Mạt đi học.
Đúng thật buổi trưa có người gọi đến, hỏi địa điểm của cô, chưa đầy nửa tiếng, có một người phụ nữ trung niên rất thanh lịch đến lấy số đo cho cô và mang theo vài mẫu vải để cho cô chọn.
Phải công nhân, may đo riêng thật đặc biệt, để may một chiếc sườn xám phải đo tận ba mươi sáu chỗ. Trong khi đo, Tô Mạt trò chuyện với bà ấy, biết được bà ấy họ Chử, là hậu duệ của một nghệ nhân may sườn xám nổi tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây