“Nửa năm sau, cháu sẽ lên cấp hai, cháu nhận tiền này đi, đến lúc đó nộp học phí và phí ăn ở. Lịch học ở trường cấp hai khá nhiều, không thể so với tiểu học, đến khi ấy cháu nghỉ lại ở trường, đỡ phải đi đi về về.” Tô Mạt nói xong, móc ra hai mươi tệ đưa cho cô bé.
“Không cần đâu thím, cháu thi được hạng nhất, trường đã miễn chi phí phụ cho cháu.” Bé Thảo vội khoát tay, cũng không nhận.
“Thật sao? Vậy cháu cố gắng lên, học hành cho giỏi, sau này thi đại học. Cháu cứ nhận tiền, lên cấp hai, có nhiều việc phải xài tiền.” Con gái trưởng thành, sắp có kinh, phải dùng tiền mua băng vệ sinh hoặc khăn giấy chứ?
“Không cần đâu ạ, tiền thím và thầy Cố cho cháu lúc trước vẫn chưa xài hết, cháu không thể nhận thêm tiền của hai người.” Hai năm nay, thi thoảng Tô Mạt và thầy Cố sẽ gửi năm tệ, mười tệ cho bé Thảo.
“Nhận đi.” Tô Mạt nhét tiền cho cô bé: “Coi như thím cho cháu mượn, sau này cháu trưởng thành kiếm được tiền thì trả lại cho thím.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây