“Ừm.” Mã Tiểu Quyên gật đầu, nói: “Không ngờ lên công xã còn gặp được chuyện tốt như thế. Trước đó tớ nghe nói có thanh niên trí thức mua lương thực trong đại đội gửi về nhà, không ngờ tới lượt tớ còn có thể đặt làm chăn gửi về nhà.”
Mã Tiểu Quyên hơi hưng phấn, rất đúng đắn khi tới công xã Hồng Kỳ.
Khác với những nông thôn ở trong núi. Đại đội sản xuất của thôn Lục Gia đạp xe lên công xã chỉ tốn hai ba mươi phát, đạp xe lên huyện cũng chỉ mất một tiếng.
Không như nông thôn mà chị họ cô ta đang ở, nói là lên công xã ngồi bằng xe lừa cũng mất hai tiếng, vào huyện phải tốn ba bốn tiếng.
Chỉ sợ bị chia tới nơi ở sâu trong khe núi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây