Trên đường trở về, Lục Hành Quân vừa vui mừng vừa xấu hổ.
Mừng vì em ba có thể sắp xếp một con đường tốt như vậy nhưng cũng cảm thấy xấu hổ trước quyết định của Lưu Ngọc Chi. Rõ ràng đã nói rõ không cho con đến Quảng Châu rồi, để con bé sửa thái độ, chăm chỉ học tập trước nhưng cô ấy không chịu nghe.
Sau khi về nhà, Lục Hành Quân sầm mặt bảo Lưu Ngọc Chi: “Em vào phòng với anh.”
Lưu Ngọc Chi bĩu môi, đưa cái sạn trong tay cho Lục Ái Cần, bảo cô bé xào rau tiếp rồi vào phòng.
“Em gọi điện thoại cho em dâu ba à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây