Buổi tối, khi Vương Thúy Mai quay lại, chủ nhiệm Tống ở phòng quản lý đã gọi bà ta tới kể lại chuyện Lưu Ngọc Chi gọi điện, nhờ bà ta truyền đạt lại cho Tô Mạt.
“Được, sáng mai tôi sẽ đi qua nhà tìm em ấy, trời vừa sáng là đi liền.” Vương Thúy Mai nói.
Nhà họ Tô đang chuẩn bị mở cửa hàng thứ hai, mấy ngày nay bà ta cũng không gặp được Tô Mạt, nghe nói cô đang bận việc quán mới nên sáng hôm nào cũng đi làm rất sớm. Bà ta sợ đối phương có việc gấp nên định sáng sớm ngày mai qua nhà nói với cô.
“À, chị dâu Vương này, cửa hàng nhỏ của bọn họ làm ăn thế nào rồi? Có thể kinh doanh tiếp được không?” Chủ nhiệm Tống nghiêng người nhỏ giọng dò hỏi.
Cô ấy thực sự không thể hiểu nổi, không chịu làm giáo sư đại học ngon lành mà lại đi bán bánh bao, đầu cơ trục lợi, chỉ e đây không phải do đầu óc có vấn đề thôi đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây