Tô Đình Đức vỗ mạnh vào lưng Tô Dịch Viễn một cái, thằng ranh ron này thật sự muốn chọc tức chết ông ấy, nói chuyện chẳng bao giờ biết giữ mồm giữ miệng. May là không còn ở trong quân đội nữa, nếu không thì không biết đã đắc tội bao nhiêu người rồi.
“Con câm miệng cho cha! Nói linh tinh cái gì vậy? Cha cần nhiều lính làm gì? Cha đâu có muốn tạo phản. Ở chức vị nào thì cũng có thể cống hiến cho đất nước.”
“Được rồi, trên đường chỉ có hai cha con chúng ta thôi, nói thật chút đi.”
“Cha có thực sự muốn chuyển đến đây không?”
Tô Đình Đức im lặng một lúc rồi nói: “Anh trai con cũng vừa được thăng chức, tháng sau sẽ là sư trưởng.” Vì vậy sẽ không có người đi trà lạnh, những mối quan hệ ông ấy xây dựng Dịch Thâm có thể tiếp quản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây