Trương Chấn quyết định sẽ quan sát thêm một ngày nữa, nếu tình trạng này cứ tiếp tục xảy ra thì người ăn vụng đó sẽ không thể dùng được nữa.
Mạc Ngọc Dung bước vào, thấy Trương Chấn đang ghi chép gì đó thì nói: “Chú Trương, chú vất vả rồi.”
“Chú ở đây không phải chịu gió, không phải phơi nắng, không có gì vất vả cả.” Trương Chấn xua tay.
“Nhà còn thịt không? Cháu muốn lấy ít đồ về nấu cơm.” Mạc Ngọc Dung nói.
Chợ nông sản chỉ cho phép bọn họ mua tối đa 100 cân thịt mỗi tháng, nhưng họ phải sử dụng hơn 10 cân thịt mỗi ngày, chắc chắn không đủ, nên bọn họ đã đặt thêm thịt từ Từ Khải Phát. Từ Khải Phát nể mặt Tô Dịch Viễn nên không lấy lãi, chỉ bán với giá một tệ một cân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây