Hai người phụ nữ nghe xong, nào có ai không hài lòng, lập tức đồng ý. Người bình thường lương cũng mới chỉ ba bốn chục đồng, một ngày họ được tận hai đồng, dù không ổn định nhưng vẫn hơn làm hộp diêm.
Đến xưởng, Tô Dịch Viễn bắt đầu chỉ huy hai người làm việc, người nhồi bột, người băm nhân, còn anh ta thì phối nhân, trộn đường các thứ. Tài nấu ăn của Tô Dịch Viễn cũng không tồi, việc làm nhân và phối liệu mặc định do anh ta và Tô Mạt làm.
Đáng lẽ để hai bác gái vừa thuê đến làm cũng được, nhưng hiện giờ mọi người chưa quen biết, cũng không rõ nhân phẩm họ ra sao nên đành tự mình làm trước.
Quan sát một thời gian, thấy họ đáng tin rồi dần giao việc cho họ cũng được.
Tại xưởng để Tô Dịch Viễn giám sát, Tô Đình Khiêm thì lái xe đến thư viện đón Trương Chấn qua đây. Thực sự không còn cách nào khác, với lượng khách hôm nay, ngày mai một mình Mạc Ngọc Dung đoán chắc sẽ rất bận rộn, huống hồ xưởng cũng cần người trông coi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây