Sau khi quét dọn vệ sinh xong, hai người đón xe tới trường đại học mà Tô Đình Khiêm đang giảng dạy, tính báo chuyện vừa rồi cho ông hay. Lúc biết sau khi tan làm, ông sẽ tới viện gia chúc, hai người họ lại bàn bạc với nhau một hồi, rồi quyết định tối đó sẽ về viện gia chúc ở, tiện thể thăm hai đứa nhỏ.
Thế là Tô Đình Đức lại gọi điện cho trường của Tô Dịch Viễn, nhờ bảo vệ nhắn với anh ta là đêm nay họ không về.
Chờ Tô Đình Khiêm tan làm, ba người ngồi tàu điện tới viện gia chúc.
Hôm nay Mạc Ngọc Dung được nghỉ nên ở lại viện gia chúc chăm sóc mấy đứa nhỏ, về phần Lục Trường Chinh thì đã dẫn đội quân mũi nhọn do các quân khu tuyển chọn đi tập huấn từ hôm qua. Sau khi tan học, Tô Dịch Viễn đạp xe đi ngang phòng trực ban của trường, phát hiện trên bảng đen ngoài cửa có dòng chữ: “Sinh viên Tô Dịch Viễn khóa 76 ngành Tài chính và Kinh tế, đêm nay cha mẹ cậu không về, qua thăm nhà chú rồi.” Đọc tới đây, khóe miệng anh ta giật giật không ngừng.
Tô Dịch Viễn vội vàng đạp xe lại gần, biếu cho ông cụ ở phòng trực ban điếu thuốc, bảo ông ấy mình đã biết tin, có thể lau được rồi. Bản thân Tô Dịch Viễn không hút thuốc, nhưng từ khi lên làm quản đốc, khó tránh khỏi phải tiếp xúc với nhiều loại người, thành ra tập được thói quen lúc nào cũng mang theo một bao bên người. Dù mình không hút, nhưng có thể đưa cho người khác, lôi kéo quan hệ. Đương nhiên, nếu gặp dịp thích hợp thì hút một, hai điếu cũng không sao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây