Khổng Lệnh Tường không biết mình đã trở về như thế nào, câu nói của Lục Trường Chinh cứ quanh quẩn bên tai cậu ta: “Nếu đây là ở trên chiến trường thì cậu đã chết rồi, chết trên tay một đứa trẻ 4 tuổi. Đúng là cậu có chút năng lực, nhưng vẫn còn kém xa tiêu chuẩn để có thể vào tiểu đội đặc biệt. Hơn nữa cậu quá kiêu ngạo tự phụ, tự cho rằng bản thân rất giỏi giang.”
“Kiêu ngạo chính là điều cấm kỵ nhất của người lính, hy vọng sau khi trở về cậu có thể cải thiện bản thân. Đặc biệt, tiểu đội không có quy định học viên đã bị loại rồi sẽ không được tham gia tuyển chọn lại nữa. Lần tuyển chọn tiếp theo cậu vẫn có thể đến báo danh.”
Những người khác đứng xem cũng có vẻ mặt rất kinh ngạc, đợi cách xa một chút thì bàn tán xôn xao.
họ đứng ở một bên quan sát rất rõ ràng, tốc độ của Khổng Lệnh Tường khá nhanh, thành tích bắn tỉa cũng ổn. họ tự đánh giá thành tích bản thân cũng không tốt hơn bao nhiêu so với Khổng Lệnh Tường.
“Lục Diêm Vương tìm đâu ra hai quái vật nhỏ kia vậy? Sao có thể lợi hại như thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây