Vương Thúy Mai không còn lời nào để nói, chỉ có thể mất mác quay về.
Bộ đội nói không bố trí công việc cho bà ta, bà ta phải tự đi tìm việc ở nơi nào? Bà ta nghe người ta nói, hiện tại tìm việc trong thành phố tìm là cực kỳ khó, rất nhiều người trẻ trong thành phố sau khi tốt nghiệp đều bị điều xuống nông thôn.
Bà ta đang đi thì thấy tên lái buôn đeo gùi tre mà bà ta hay mua đồ, đang đứng ở ven đường buôn bán trắng trợn với người khác, không giống như xưa, muốn mua ít đồ thì phải kiếm chỗ trong góc mà lén lút mua.
Chờ người mua đồ rời đi, Vương Thúy Mai nhanh chóng đi tới: “Tiểu Hoàng, sao em gan vậy? Dám bán hàng ở ven đường.”
Người trẻ tuổi tên là Tiểu Hoàng thấy Vương Thúy Mai thì mỉm cười dùng tiếng Quảng Đông phổ thông hỏi: “Chị Vương, đã lâu không gặp, hôm nay chị muốn mua gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây