Tô Cảnh cười nói: “Bác à, đừng suy bụng ta ra bụng người. Bác vì công lao phò tá, còn chú ấy thì không.”
Lúc còn nhỏ anh ta thường xuyên nghe Tô Trọng Thanh nói về Tô Trọng Lê nên cũng rất bái phục người chú này. Anh ta cho rằng ông ấy là người thông minh nhất trong mấy thế hệ nhà họ Tô, tiếc là chết sớm quá.
“Cháu thì biết cái gì.” Tô Đình Bang cười mỉa mai.
Tô Cảnh nhếch mép, không nói gì nữa, trước giờ trong mắt người bác này chỉ có lợi ích, tình thân còn không có chứ đừng bàn đến tình yêu tổ quốc.
Dù sao cũng phải có người chịu đựng cực khổ mới có thể đổi lấy vinh quang, đúng chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây