Tô Mạt nhìn ra được sự đau buồn và tự trách của Lục Trường Chinh nhưng cô không có cách nào an ủi anh, chỉ đành ở phía sau lặng lẽ ủng hộ quyết định của anh.
Đứng trước sinh mạng, mọi lời nói đều trở nên nhạt nhòa.
Trong số hai liệt sĩ đã hy sinh, có một người từng đến nhà dùng bữa. Chàng trai khôi ngô lạc quan ấy chỉ mới hai mươi hai tuổi, còn chưa kết hôn, một sinh mạng tươi sáng như vậy cứ thế mà mất đi, không thể nào tưởng tượng được nỗi bi thương của người thân.
Sau khi trở về, Lục Trường Chinh huấn luyện các đội viên nghiêm khắc hơn. Anh liệt kê hết những hoàn cảnh mà sau này bọn họ có thể sẽ gặp phải, xin phép quân đội tiến hành mô phỏng hoàn cảnh và huấn luyện từng hạng mục một.
Thân là đội trưởng, anh phải chịu trách nhiệm với sinh mạng của tất cả đội viên, cố gắng đưa bọn họ trở về an toàn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây