“Theo tôi được biết, tôi cho rằng họ sẽ thích.” Tô Mạt nói.
Trong lòng quản đốc Chung suy nghĩ, nhà họ Tô là người đã quen nhìn thấy đồ tốt, Tô Đình Khiêm còn từng du học, hiểu rất rõ sở thích của người nước ngoài, chắc chắn hiểu hơn những người chưa từng ra khỏi biên giới như bọn họ.
Nghĩ như vậy, quản đốc Chung lập tức quyết định: “Được, vậy thì cứ sản xuất trước một lô theo kiểu hoa văn của đồng chí Tô Mạt.”
Tô Mạt nghe vậy, khóe miệng khẽ run rẩy, đây rõ ràng là muốn kéo cô xuống nước, đến lúc đó không bán được thì đổ hết trách nhiệm lên đầu cô, nói là cô đề nghị.
Mặc dù cô rất xem trọng hoa văn này, nhưng cách làm của quản đốc Chung khiến cho cô cảm thấy rất khó chịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây