Tô Mạt hết nói nổi, chỉ sợ thằng bé này lớn lên sẽ trở thành một cậu chàng đào hoa mất.
Nhưng những đồ mà Lạc Lạc dụ dỗ được lại không để ăn một mình, mà chia cho cả Tô Mạt và Lục Tiểu Lan: “Mẹ ăn, cô ăn.”
Chọc mấy sinh viên đại học phì cười.
“Đồng chí, bé nhà cô thật ngoan ngoãn, vừa thông minh lại vừa hiếu thuận.”
Có người chơi cùng, Lạc Lạc không khóc lóc ầm ĩ nữa. Hành trình vẫn tiếp tục, xe lửa không trễ giờ nên khoảng bốn giờ chiều ngày 14, bọn họ đã tới ga xe lửa Quảng Châu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây