Ngày hôm sau vừa tới ga xe lửa, Lạc Lạc đã bĩu môi nói: “Mẹ, con không ngồi xe đâu, không ngồi xe đâu.”
Tô Mạt vỗ về cậu bé: “Lần cuối thôi nhé, xong lần này sẽ không đi nữa.”
“Chúng ta tới Quảng Châu tìm cha con nha, được không nè?” Tô Mạt lấy ảnh của Lục Trường Chinh trong túi xách ra đưa cho Lạc Lạc xem.
Lúc Lục Trường Chinh đi bọn nhỏ chưa đủ sáu tháng, Tô Mạt sợ Lạc Lạc không nhớ Lục Trường Chinh nên thỉnh thoảng lấy ảnh của anh cho Lạc Lạc nhìn, còn nói đó là cha của cậu bé.
Có lẽ Lạc Lạc rất sợ ngồi xe lửa, cậu bé buồn bã nói: “Không tìm nữa, không ngồi xe đâu.” Sau đó vặn vẹo người, nhất định đòi đi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây