Thấy cũng tới giờ cơm, Tô Mạt khóa cửa phòng rồi dẫn một người lớn hai trẻ con ra ngoài. Trong lòng muốn bọn họ được trải nghiệm bên ngoài một chút, Tô Mạt hỏi nhân viên phục vụ của khách sạn rồi ngồi xe buýt tới quán cơm quốc doanh lớn để ăn cơm.
Lúc đi xe lửa ăn không đủ no ngủ không đủ ngon nên bây giờ Tô Mạt không tiết kiệm nữa, chọn một phần vịt nước mặn, một phần cá đuôi sóc, một bát canh miến huyết vịt, hai xửng tiểu long bao, một đĩa rau xào và hai bát cơm.
“Chị dâu ba, đừng gọi nhiều thế làm gì, em sợ không ăn hết được đâu.” Lục Tiểu Lan thấy Tô Mạt chọn liên tục thì vội ngăn cản.
Tô Mạt xua tay, mỉm cười nói: “Ăn hết được, lượng thức ăn ở phương nam ít lắm.” Chừng này đủ để hai người lớn ăn rồi.
Trong lúc chờ người ta mang đồ ăn lên, Lục Tiểu Lan đang lén đánh giá quán cơm lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây