“An An, nếu con mệt thì nghỉ một chút, bây giờ tay chân con còn yếu đừng để bị thương.” Tô Mạt nhìn một lát rồi nhắc nhở.
An An gật đầu, tiếp tục tập tễnh bước đi trong chốc lát mới ngồi xuống nghỉ ngơi.
Cô bé nhìn Tô Mạt, cái miệng mấp máy vài lần mới nói: “Mẹ, đói.”
Thị lực của Tô Mạt rất tốt, sau khi nghe An An gọi “mẹ”, lỗ tai cô bé nhanh chóng đỏ lên. Cô bật cười thành tiếng, An An thấy cô cười, lỗ tai càng đỏ.
Lạc Lạc thấy mẹ cười, vội vàng bò đến bên cạnh chị gái, cậu bé học theo chị gọi: “Mẹ, đói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây