Ông Thạch có hơi thất vọng: “Được, không gấp, quan trọng là Phúc Bảo, chờ khi nào nó đồng ý rồi ta tính tiếp.”
“Mùa đông này ông trữ đủ lương thực với củi chưa?” Triệu Cửu Hương hỏi.
“Đủ rồi, tôi đi cả năm, lương thực được phân cho vẫn còn nguyên, không hao hụt nhiều, củi cũng còn, chắc miễn cưỡng đủ qua mùa đông.” Lão Thạch đáp.
Có điều lương thực để một năm rồi có hơi mốc, nhưng không phải vấn đề gì to tát, rửa sơ qua, sau đó đặt lên giường lò phơi khô là xong.
“Tôi qua báo ông hay thôi, giờ phải về đây, tôi sẽ cố gắng khuyên nhủ Phúc Bảo.” Dứt lời, Triệu Cửu Hương ra về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây