Dương Hựu Bình suy nghĩ rồi xua tay: “Có lẽ là nó không dám mang thôi, dù sao thì thôn Lục Gia cũng là nơi thôn quê, lần nào về cũng mang nhiều quà cáp như thế thì đúng là gây chú ý.”
“Hai cha con các người chẳng hiểu gì về phụ nữ cả. Mang quà về biếu nhà mẹ đẻ thì sao lại sợ gây chú ý chứ? Ước gì càng nhiều người biết càng tốt đấy, chứng tỏ rằng mình đang sống rất tốt bên nhà chồng. Nếu nó không đề phòng chúng ta thì tại sao chẳng lần nào mang quà về cả?”
“Thôi đi, không nói chuyện này nữa, chuyện ra sao thì sau này ắt sẽ biết thôi.” Dương Hựu Bình xua tay, sau đó hạ thấp giọng hỏi: “Hiện giờ nhà chúng ta có bao nhiêu tiền?”
Phương Xuân Phương giơ một ngón tay lên, ý chỉ mười nghìn tệ.
Dương Hựu Bình gật đầu, cũng gần giống như những gì ông ta dự đoán. Số tiền này đủ cho gia đình ông ta sống rồi. Sau này con trai mình cần tiền cho sự nghiệp thì cũng có cái mà lấy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây