Sau khi Tô Dịch Viễn trở về, Lý Nguyệt Nga đã xin nghỉ với đại đội, chuẩn bị phục vụ Tô Mạt ở cữ hết tháng.
“Mẹ ơi, thật sự không cần đâu mà, cơ thể con đã gần như khôi phục hoàn toàn rồi, An An và Lạc Lạc cũng rất ngoan, ban ngày con có thể tự trông bọn nhỏ.” Tô Mạt nói.
Trước đó Tô Dịch Viễn nhìn chằm chằm, ngày nào cô cũng phải nằm trên giường, cái gì cũng không cho động, cô thấy người mình như sắp phế đi.
Mà nhiều ngày như vậy không được tắm rửa gội đầu, cô có cảm giác người mình cũng sắp thiu mất rồi, thừa dịp ban ngày không ai ở nhà, cô định tắm một cái. Giờ đang tháng bảy, cho dù mỗi ngày cô có ở trong phòng không nhúc nhích thì cũng đổ mồ hôi.
Bây giờ mà Lý Nguyệt Nga lại tới nhìn chằm chằm thì đừng nghĩ đến chuyện tắm táp gì nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây