“Trường Chinh, bên này tạm thời không có việc gì, anh đưa anh hai đến nhà khách thuê phòng nghỉ ngơi một lát đi.”
Tô Dịch Viễn nhìn căn phòng bệnh chật hẹp, quả thật không chứa được nhiều người, anh ta đành rời đi cùng Lục Trường Chinh.
Còn đồ đạc, cũng mang đến khách sạn trước, đợi về nhà rồi lấy ra sau. Đồ dùng cần thiết ở bệnh viện, Tô Mạt bọn họ đã chuẩn bị sẵn rồi.
Gần đến giờ ăn trưa, Lý Nguyệt Nga cuối cùng cũng gặp được bà thông gia của thím Ngô, trông bà ta có vẻ kiêu ngạo, khôn khéo và thực dụng.
Nhìn thấy thím Ngô đang bế đứa bé, bà ta tỏ vẻ ngạc nhiên, rồi đổi giọng trách móc: “Ôi chao, bà thông gia, sinh lúc nào vậy? Sao sinh rồi mà không báo cho chúng tôi một tiếng? Tối qua Quảng Bình còn gọi điện hỏi đã sinh chưa, tôi còn nói với nó đấy. Nếu hôm nay tôi không đến thăm thì chắc còn chưa biết đâu nhỉ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây