Đúng là thời thế thay đổi.
Lần trước đến giờ tan làm, Tô Mạt vội vàng đi gọi điện thoại, lần này đến lượt Cung Diệp.
Vừa đến thời gian, Cung Diệp vội vàng lái xe đạp chạy lên huyện, anh ta không dám gọi điện thoại ở công xã vì sợ có người theo dõi.
Bởi vì quá lo lắng nên trên đường còn té ngã còn cái, miệng ngậm đầy tuyết.
Sau khi Lý Hồng Quân hoàn thành công việc, ông ta đến văn phòng Cung Diệp, nghĩ rằng có người mới đến nên muốn mời anh ta về nhà mình ăn cơm, để mọi người làm quen với nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây