Lục Trường Chinh chưa kịp phản ứng lại: “Sao?”
Tô Mạt chợt nhớ ra điều gì đó, hình như người bình thường sẽ không cảm nhận được mình mang thai khi còn trong giai đoạn này, vậy nên cô sửa lại lời: “Em vẫn chưa tới ngày, có lẽ em mang thai rồi.”
Phản ứng đầu tiên của Lục Trường Chinh là sửng sốt, sau đó, cảm giác ngọt ngào lan tràn khắp trái tim anh, anh mừng đến nỗi nhấc bổng Tô Mạt từ trên giường lò lên.
“Em nói thật không vợ?” Đôi mắt Lục Trường Chinh sáng như sao trời.
Niềm hạnh phúc của Lục Trường Chinh đã dần lây nhiễm Tô Mạt: “Lục Trường Chinh, anh thích trẻ con sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây