Gió tuyết lớn dần, hai vợ chồng không nói chuyện nữa mà lặng lẽ tăng bước chân đi nhanh hơn.
Bỗng nhiên Lục Trường Chinh đang đi phía trước khựng lại, kéo Tô Mạt tránh ra phía sau, sau đó ra hiệu cho cô đừng lên tiếng.
Tô Mạt dừng chân, nhìn theo tầm mắt của Lục Trường Chinh. Cô nhìn thấy một con vật có sừng rất dài đứng bên cạnh dòng suối, dáng người gần to bằng dê, trông giống hươu nhưng trông nó ngốc nghếch hơn một chút.
“Đó là hươu phải không?” Tô Mạt nói nhỏ.
Lục Trường Chinh gật đầu, nói khẽ: “Vợ đừng cử động, để anh đi bắt nó lại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây