Tô Mạt không trả lời trực tiếp mà nói: “Tuyết rơi rồi, thời tiết lạnh, con sẽ đến ít hơn, nhưng mà cha ơi, hôm nay con nhất định phải đến, bởi vì con có quá nhiều thắc mắc cần cha mẹ giải đáp cho con.”
Tô Đình Khiêm thở dài: “Con nói đi, cha sẽ nói cho con biết tất cả những gì cha biết.”
“Rốt cuộc nhà chúng ta đã đắc tội với ai? Vì sao cha mẹ đều bị điều đi rồi mà bọn họ vẫn cứ bám riết không buông? Là vì tiền tài của nhà chúng ta sao?”
“Phải.” Tô Đình Khiêm gật đầu, hạ giọng xuống mức thấp hơn nữa, đến mức ngay cả Tô Mạt cũng phải lắng nghe cẩn thận.
“Sổ tiết kiệm trong tay con chỉ là thứ yếu, thứ họ muốn là những thứ khác.” Tô Đình Khiêm cân nhắc xem nên nói với Tô Mạt như thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây