“Lần này giết ít lợn, chia ra cũng chẳng còn lại nhiều, con có đi cũng chỉ mua được mấy miếng xương cốt linh tinh thôi. Cầm lấy đi, người một nhà cả, không cần khách sáo.” Lý Nguyệt Nga đặt thịt lên thớt rồi xoay người rời đi.
Tô Mạt nhìn miếng thịt trên thớt, cảm giác ấm áp len lỏi trái tim cô.
Đây liệu có phải cái gọi là đổi sự chân thành lấy chân thành không? Cô đối xử với bố mẹ chồng tốt, bố mẹ chồng cũng bắt đầu nghĩ cho cô.
Tô Mạt quyết định lúc làm nấm thịt sốt sẽ làm nhiều hơn chút rồi gửi cho nhà bố mẹ chồng một phần. Nếu không đủ thịt, cô sẽ dùng thịt trong không gian, đợi lúc nào mua thêm là được.
Đến giữa buổi sáng, Tô Mạt vác giỏ đến bộ đại đội, quả nhiên là chẳng còn thừa lại gì cả, chỉ có một ít xương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây