Sau bữa cơm tối, Tô Mạt rửa mặt xong thì đóng kĩ các cửa, tiếp tục may quần áo bông cho Tô Đình Khiêm.
Khi đang ngủ, Lục Quế Hoa nói thầm với Lục Vệ Quốc: “Anh nói xem, cứ cách vài ba hôm vợ chú ba lại mang đồ ăn qua đây, khiến chúng ta trông có vẻ bất hiếu.”
“Cha mẹ anh quá đáng thật, không gọi hai đứa cháu gái thì thôi, ngay cả ba đứa cháu trai cũng không gọi húp một ngụm. Bọn họ ăn hết một niêu đất lớn như vậy.”
Lục Vệ Quốc bực mình nói: “Chúng ta không biếu đồ ăn ngon cho cha mẹ thì thôi, vợ chú ba biếu, em còn muốn cha mẹ chia ra à?”
“Em không muốn ăn, bọn nhỏ thèm ăn thôi.” Lục Quế Hoa trả lời, đồ ăn nhà chú ba nấu rất ngon, cô ta có thể ngửi thấy mùi thơm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây